Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

Xe cũ

Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

Chiều cuối tuần chạy đi làm một số việc lặt vặt, về nhà thấy có một chú người lạ bước ra, mình vào nhà hỏi ba là ai vậy. Ba bảo người ta đến mua cái xe cũ nhà mình.

- “Ủa vậy là ba quyết định bán rồi hả, sao lẹ vậy ba”

- “Uh thì có người mua thì bán thôi, cũng ít đi”

Cái xe mua từ hồi 1994, tính ra cũng gần 18 năm rồi, nó già hơn em mình. Xe Honda Dream II Thái chạy bền bỉ, cả  nhà hết người này đến người kia đi, đó giờ rất ít hư vặt, nhìn già già vậy thôi chứ hơn cả khối xe tay ga sau này.

Người vào xem cũng chả cần chạy thử máy mà đồng ý mua luôn, bảo thấy nhìn xe xài cũng kỹ nên ưng. Thủ tục sang tay cũng khá nhanh lẹ, ba đồng ý bán xong thì cũng lục tục đi đám cưới người quen trước, bảo mẹ viết giấy nhượng lại.

Xong xuôi, người ta dắt xe nổ máy đi, 3 mẹ con đứng tần ngần ngó chiếc xe. Quay vô thấy con nhỏ em rơm rớm, nó bảo nghe tiếng xe mà nhớ mỗi lần ba về, mỗi lần vừa tới đầu ngõ là biết rồi. Dù là tiếng xe của chung một hãng sản xuất đi chăng nữa, nhưng hẳn sẽ là khác biệt với mỗi nhà, mình chắc thế. Người ta hay thường bảo nghe tiếng xe là biết ai về. Tiếng xe của chiếc Dream này cũng vậy, không giống với bất kỳ chiếc nào khác, nó đặc biệt và nhà mình luôn nhận ra. Em nó bảo tiếng xe nó lành như tính ba vậy đó.

Mình bảo thôi đừng mít ướt nữa, mắc công làm người ta xúc động theo đó.

Hóa ra khi bán chiếc xe, nhà mình cũng đã bán luôn kỉ niệm đi theo nó mất …

0 nhận xét:

Đăng nhận xét