Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2014

Thiên Thiên – trải nghiệm kịch nói thú vị

Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2014

WP_005747

Chiều thứ bảy cuối tuần, lang thang Sài Gòn cùng bạn, chỉ là lang thang mà chưa biết sẽ đi đâu làm gì, đến khi đi ngang qua Nhà hát Thành Phố, mình tạt vào kiếm xem có chương trình nào hấp dẫn. Thấy À Ố show dựng ticket booth ngay cửa, những tưởng là hôm nay diễn À Ố tiếp, tính quay ra thì thấy có poster “Thiên Thiên”. Mình đọc ba chớp ba nháng làm sao mà ban đầu tưởng là event giới thiệu dự án điện ảnh ~.~, không thấy hứng thú lắm. Tính quay ra lần 2 thì nhác thấy tờ giấy nhỏ nhỏ “5 lý do xem Thiên Thiên” ở góc cửa phòng vé. Trong số đó thấy dòng này:

“Sự trở lại ấn tượng của diễn viên Minh Trang sau 20 năm xa sân khấu”.

Hồi nhỏ mình chỉ nhớ là cô có đóng trên các kịch truyền hình, sau này lớn rồi, vì thích kịch nên có đi tìm xem lại những bản kịch cũ, thì rất là ấn tượng với cô trong “Một cuộc đời bị đánh cắp”, gần đây là “Lôi Vũ’. Đọc dòng giới thiệu xong, đổi ý, dò danh sách diễn viên (Thanh Thủy, Hồng Ánh, Vân Trang, Mai Phượng, Cát Tường, Khánh Hoàng, Quốc Thảo, Lê Bình, Mai Huỳnh, Đại Nghĩa, Quý Bình), toàn những diễn viên đã và đang diễn trên các sân khấu kịch, có cả người mình thích. Rồi xong, quyết định mua vé ngay và luôn : ))

-----

Ấn tượng đầu tiên về vở kịch là sự mới lạ, “Thiên Thiên” khác với những vở mình đã coi trước đây ở chỗ mang đến nhiều câu chuyện nhỏ trong một mạch kịch chính, nhưng mỗi câu chuyện đều thu hút và có điểm nhấn riêng.

Ấn tượng thứ hai là lời thoại rất là hay, có cảm tưởng như xong mỗi đoạn là có thể rút trích ra được ít nhất một câu để mà suy nghĩ, thấm thía vô cùng. (viết tới đây cái tự nhiên nhớ qua cuốn “Gatsby vĩ đại”, dù k liên quan lắm : ))). Khi về mình tò mò có đi tìm hiểu thử, vì vở này dựng trên hai truyện ngắn Hạnh phúc là cùng của Vũ Hồi Nguyên và Xoa của Tăng Song Nam, đọc xong 2 truyện thì thấy không phải tất cả câu thoại hay đều lấy từ truyện gốc, càng thấy thích thú về kịch bản hơn. Kịch bản do đạo diễn Việt Linh viết (đạo diễn điện ảnh tên tuổi ngày trước).

VD như câu thoại này mình rất thích, vốn xuất phát từ một bài thơ:

“Ta đâu có đề phòng từ phía những người yêu
Cây đổ về nơi không có vết rìu”

Ấn tượng thứ ba là diễn viên. Mọi người ai diễn cũng hay và trọn vẹn, từ vai nhỏ đến lớn, có những người đã lâu lắm rồi mình mới thấy xuất hiện trên sân khấu như là chú Quốc Thảo, Khánh Hoàng, Mai Huỳnh …, coi thiệt là thích. Và đặc biệt là vai diễn xuyên suốt từ đầu đến cuối vở của cô Minh Trang, xuất sắc ^^

Cuối cùng là ấn tượng về dàn dựng bối cảnh, ánh sáng, cảm giác có chút xinê phảng phất, nhất là đoạn gần đầu vở diễn.

Tóm lại thì tuy đây là một vở kịch mình tình cờ biết đến và xem được, nhưng cảm thấy rất thích thú vì có gì đó khác với những vở đã từng xem trước đây.

------

Vở này vừa phải nhưng rất là thấm thía sau khi xem, nếu ai thích xem kịch thì nên tranh thủ đi xem vào suất cuối ngày chủ nhật (16-02-2014). Mình ko rõ là vở này còn diễn lại ngày khác hay không (chỉ diễn 3 suất 14-15-16/02, thông tin về vở cũng khá ít, biết cũng chỉ là tình cờ chứ trước đó k nghe nhắc đến nhiều), hi vọng là tương lai vẫn sẽ có : )

[Chuyện bên lề]:

  • cuối vở, khán giả vẫn nán lại đôi chút nghe lời trò chuyện của đạo diễn Việt Linh, bất ngờ là hôm đó cũng là sinh nhật cô Minh Trang, diễn viên và khán giả cùng hát chúc mừng sinh nhật cô, thiệt là vui, một cái kết có hậu cho một vở kịch hay : )
  • đi xem kịch ra gặp cô Tôn Nữ Thị Ninh, mình rất ngưỡng mộ cô, thói ham mê danh vọng của mình lại nổi lên, xin cô chụp hình, lát sau chụp với cả cô Thanh Thủy, chợt nghĩ, thiệt đúng là cái kết có hậu mà. Ôi danh dzọng : ))

0 nhận xét:

Đăng nhận xét